Hùng rất chiều chuộng Hoa. Bất kì yêu cầu nào của Hoa, Hùng cũng đều đáp ứng đầy đủ cả. Hùng thương xót Hoa rất đỗi, chỉ cần Hoa hắt xì một cái cũng làm Hùng thấy xót xa. xót thương, chiều chuộng là vậy nhưng Hùng ghen thì cũng ghê gớm lắm. Chuyện này cũng dễ hiểu mà thôi. ái tình chàng già nàng trẻ là như vậy đó. chẳng những trẻ mà Hoa còn rất xinh đẹp nữa. Hùng ghen tuông cũng là lẽ đương nhiên. Chỉ cần thấy bất kì số điện thoại nào hiện lên trên điện thoại của Hoa là ngay thức thì Hùng mở phiên tòa xét hỏi. Dù nhiều lúc rấm rứt đến phát khóc nhưng rồi Hoa cũng tự an ủi mình, thôi thì cũng là vì Hùng yêu Hoa sâu đậm quá nên mới thế.
Rồi Hoa cũng nhận lời lên xe Hoa với Hùng vào một ngày không xa. Đám cưới tổ chức khá hoành tráng. Khách đông đến nỗi Hoa phải chuyển di đến mỏi cả chân, miệng thì liên tiếp cười tinh ranh muốn đơ cả hàm. lêu đêu trên đôi giày cao gót 7 phân cả buổi chiều khiến cả người Hoa đau nhức nên khi đặt được lưng xuống giường, Hoa chỉ muốn đánh luôn một giấc ngon lành. Nhưng Hùng không thể để Hoa ngủ yên được. Hơn nữa, đêm nay là đêm tân hôn, ngủ chay thì còn gì là men say mật ngọt của tình yêu nữa chứ.
Dù mỏi mệt nhưng nhìn tâm trạng hồ hởi và nét mặt hào hứng Hùng, Hoa lại không lỡ từ khước. Và rồi cả hai nhanh chóng hòa vào nhau. Nhìn ga giường nhuốm đỏ, Hùng mới ôm Hoa vào lòng cười mãn nguyện:
– Thế mới là vợ ngoan của anh chứ!
Động phòng xong thì Hùng lại kêu kết buồn ngủ. Hùng thì tỉnh như sáo trong khi Hoa thì vừa đau vừa rã rời. Thế là để mặc cho Hoa nằm trên giường, Hùng lật đật chạy đi lấy số bì thư mừng cưới rồi leo tót lên giường, bày bừa cả thảy.
– Biết đâu đếm bì thư xong, anh lại buồn ngủ. – Hùng nhìn hoa cười nhăn nhở.
Hoa cũng đến bó tay với Hùng. Ngồi dậy, dựa lưng vào thành giường, Hoa quan sát Hùng làm việc bóc bao thơ.
– Nhìn này em, có một chiếc bao thơ dày quá! Không biết bên trong có gì nhỉ?
Hoa mới chỉ kịp nghe, còn chưa kịp nhìn thì miệng Hùng nói, tay Hùng đã mở bì thư. Rồi Hùng thốt nhiên ngồi im lặng, vẻ mặt bao tay giận dữ. Hoa chưa kịp lên tiếng hỏi thì Hùng đã ném nguyên một sấp hình đang cầm trên tay vào mặt Hoa. Hoa không thể tin được điều mình vừa trông thấy.
Hoa khóc đến nghẹn cả lời, không thể hình dung được đêm tân hôn của mình lại thảm thương như vậy, thay vì có những khoảnh khắc lãng mạn, nó lại chỉ có máu và nước mắt. (Ảnh minh họa)
Đó là hình ảnh của Hoa đang tươi cười tình tứ bên cạnh một chàng trai. Không quá khó để Hoa nhận ra đó là cậu bạn thân của mình, nhưng cậu ta thầm thương trộm nhớ Hoa. vì sao những bức ảnh này lại xuất hiện ở đây được cơ chứ? Hoa chưa kịp nghĩ được nhiều hơn thì. Bốp… Hùng mạnh tay cho Hoa hai cái tát trời giáng:
– Cô giải thích đi. Thế này là thế nào? Cô đã làm nhừng gì với nó rồi hả? Có phải… có phải… cô đã…. – Hùng gằn giọng
– Anh… anh nói gì vậy? Anh phải tin em chứ, em và cậu ấy chưa bao giờ đi quá một cái cầm tay cả. – Hoa vắt giải thích
– Cô đừng có mà ngụy biện. Lại còn nắm cả tay nữa nhưng mà. Cô giỏi lắm. Ai mà biết được sau cái cầm tay ấy, cô có lên giường với nó không? – Hùng thâm nhìn Hoa
– Ý anh là sao? Anh ngờ sự trắng trong của em? – Hoa bắt đầu bực dọc
– Không nghi sao được, tôi có phải thằng ngủ đâu. giờ thầy thuốc vá trinh đầy phố tra đấy!
Mặc cho Hoa vừa khóc lóc vừa giảng giải, Hùng vẫn nhất định không tin. Hùng cho Hoa là ngụy biện, chứng cứ ràng ràng ra đó mà còn chối cãi. Hùng nhiếc mắng Hoa thậm tệ:
– Biết cô thế này, thà tôi bỏ ra ít tiền để ăn rau sạch còn hơn là dùng lại thứ rau thừa, nhiều sâu như cô.
Hoa khóc đến nghẹn cả lời, không thể hình dong được đêm tân hôn của mình lại thảm như vậy, thay vì có những giây khắc lãng mạn, nó lại chỉ có máu và nước mắt. Hoa cảm thấy chua chát vô cùng. Cuộc hôn nhân của Hoa mới chỉ bắt đầu mà sao đa đầy rẫy bi kịch thế này!
0 nhận xét:
Đăng nhận xét