Tôi và chồng đã yêu nhau 2 năm rồi mới tiến đến hôn nhân. Cả tôi và anh đều đã
có việc làm ổn định, nhà anh rất yêu quý tôi và tôi nghĩ khi về làm dâu thì cũng
không vấn đề gì. Nhưng tôi không ngờ anh lại coi tôi không bằng một người bạn
mới quen của anh.
Ngày cưới tôi rất vui, quê anh và quê tôi cách nhau rất xa
vì tôi ở Ninh Bình còn anh ở Hải Phòng. Đón dâu một quãng đường xa như vậy nên
khi về nhà chồng, tổ chức hôn lễ xong thì tôi đã khá mệt.
Khi mọi người ra
về, nhà tôi bắt đầu thu vén thì có 2 người bạn của chồng tôi tới. Trong đó có 1
người bạn thân của hai vợ chồng, người còn lại là do chồng tôi quen qua game
online được hơn 1 năm. bữa nay cũng là ngày cưới anh bạn đó, vậy mà giờ này anh
ta đã ở nhà tôi rồi. Vì thế tôi khá là tò mò nhưng cũng không hỏi han gì mà hấp
tấp cùng mấy chị em soạn sửa mâm cỗ cho chồng và các bạn anh ngồi.
Tôi quay
ra quét dọn tiếp thì mẹ chồng bảo tôi đi tắm gội, còn lại để bà và các chị lo.
Tôi cảm ơn mọi người rồi đi tắm giặt. Vừa tắm xong, chồng tôi đã kêu tôi thu xếp
ít áo quần rồi cùng đám bạn anh ra biển ăn chơi cho thoải mái. Vì nhà chúng tôi
gần biển nên đi ra đó không mất nhiều thời kì.
Song tôi nghĩ,
mình đi đường xa đã mệt rồi, lại vừa về nhà chồng, chưa thu dọn gì đã đi chơi
thì ngại lắm, nên ngỏ ý với chồng không muốn đi lắm. Nhưng chồng lại cau có: “Em
phải giữ thể diện cho anh chứ, anh đã mời chúng nó đi rồi! Thôi lấy quần áo rồi
xuống nhà đi, tí vợ chồng thằng An đánh xe qua rồi đi luôn”.
Tôi cũng chẳng
muốn đi lắm song chồng đã nói như vậy nên đành chiều theo. Xuống dưới nhà xin
phép mẹ chồng đâu ra đấy rồi tôi mới quay lên lấy đồ và ra sân ngồi chờ xe cùng
mấy người bạn. Thấy người bạn mới của chồng uống say mềm, tôi khuyên anh ta:
“Anh Tú ơi, anh say lắm rồi đấy, đừng uống nữa, đi nghỉ đi!”. Nhưng anh ta gạt
phắt đi, giọng kè nhè: “Anh không bao giờ say em ạ! Thằng này không bao giờ biết
say”.
Thấy anh ta nói vậy, tôi cũng nửa đùa nửa thật khuyên anh ta về nhà với
vợ: “Chưa say thì anh về nhà với chị đi. Đêm tân hôn anh lại để chị ở nhà một
mình mà đi thế này à, em mà là chị thì em không chịu đâu”.
Tôi nói vậy thôi
nhưng anh ta lại tức giận, đứng lên xô đổ cả ghế: “Đuổi thì về”.
Xong rồi anh
ta phăm phăm bỏ đi. Ra đến cổng thì gặp chồng tôi, hai người nói gì đó, tôi chỉ
nghe loáng thoáng anh ta bảo chồng tôi xóa số đi, từ giờ không bạn bè gì hết.
Chồng tôi giữ mãi anh ta cũng không ở lại. Anh ta vừa ra khỏi cổng, chồng tôi
liền xông vào thẳng chỗ tôi, quát lác tôi: “Cô làm gì mà để bạn tôi tự ái bỏ về
thế? Cô đuổi người ta hả?”.
Tôi sợ lắm, lần đầu thấy chồng như thế nên ngắc
ngứ nói: “Em có đuổi đâu, em chỉ trêu anh ấy về nhà với vợ đi, bữa nay ngày cưới
mà để vợ ở nhà một mình thế thôi”.
Chồng tôi lấy tay chỉ thẳng mặt tôi, rồi
chỉ ra cổng: “Nó muốn làm gì kệ nó, ai khiến cô quan hoài, cô thích quan tâm thì
biến về nhà cô mà quan tâm”.
Tôi ấm ức phát khóc, cố đãi đằng với chồng rằng
tôi chẳng nói gì sai cả, sao lại đuổi tôi ngay trong ngày cưới. Chồng tôi cho
rằng tôi cãi nên tát tôi một cái đau điếng trước mặt mọi người trong nhà và cả
bạn anh. May nhờ bạn anh can ngăn, không thì hôm đó chồng tôi chắc đánh tôi hộc
máu. Xong rồi anh kéo bạn đi, bỏ mặc tôi ngồi khóc ở sân, cũng bỏ mặc mẹ chồng
tôi gọi với theo.
Tại sao anh lại đối xử với tôi như thế ngay trong ngày
trọng đại nhất đời tôi?. Chỉ vì một hiểu lầm nho nhỏ thế mà anh bỏ đi suốt mấy
bữa nay. Sao tôi tủi hổ đắng cay thế này? Bạn bè của anh cũng kỳ quặc quá đi, tự
ái một cái là phá hoại gia đình người khác thế sao? Giờ tôi biết sống tiếp thế
nào đây?


0 nhận xét:
Đăng nhận xét