Tôi 26 tuổi và đã qua một lần vỡ vạc hôn nhân, do không chịu đựng được cuộc sống
bị khinh miệt ở nhà chồng. Tôi chọn cách đánh tháo cho bản thân khi vừa tròn 23
tuổi, lúc đó tôi đã có một đứa con mới 2 tuổi. 3 năm qua tôi chũm sống vì con
của mình, chỉ mong cho con có một cuộc sống tốt hơn. Tôi chẳng còn tâm khảm mà
chú ý đến đàn ông, bởi dù tình ái có lớn đến đâu cũng không thể lớn hơn môn đăng
hộ đối.
Cuộc sống của tôi bình dị lắm, đi làm thì thôi chứ về nhà là chơi
cùng thằng bé. Nhìn con lớn thêm từng ngày lòng tôi cảm thấy rất hạnh phúc. Nhớ
những ngày chuẩn bị ly hôn, tôi phải đương đầu lắm mới giành được quyền nuôi
thằng bé. Cũng may ông trời còn thương người mẹ tội nghiệp như tôi mà không cướp
mất quyền nuôi con của tôi.
Hàng tháng chồng cũ vẫn ghé qua nhà đưa thằng
bé đi chơi, vẫn chu cấp một khoản tiền kha khá để lo cho con. Có những lúc anh
tới nhà mà như chẳng muốn về, tôi hiểu điều đó vì anh thương con lắm.
Dạo
gần đây anh nói đã có người yêu và đang tính chuyện lâu dài. Tôi cũng ậm ừ chúc
mừng vì giờ đây cũng chỉ xem anh là bố của con tôi, không phải là
chồng.
Cô bồ của chồng cũ rõ là chu đáo, tôi nghĩ thế. Vì lần nào anh tới
thăm cũng mang rất nhiều quà và quần áo cho con, cả thảy là của cô ấy mua. Lâu
lâu cô ấy còn giục chồng cũ chở thằng bé đi chơi để tạo mối quan hệ thân
thiết.
Những lần đi chơi với hai người họ về con trai tôi vui lắm, khen
cô ấy nấu bếp ngon và rất chiều con tôi. Chồng cũ cũng kể là hai cô cháu hợp
nhau lắm, thằng bé cứ quấn lấy cô dường như bỏ quên bố. Tôi cũng lấy làm vui,
sau này họ có cưới nhau cô ấy cũng sẽ không tỏ ra khó chịu khi anh xót thương
con trai.
Tuần mới rồi tôi có đợt công tác 3 ngày, gọi điện nhờ anh xếp đặt
trông thằng bé giúp tôi. Tôi cũng khá yên tâm khi giao con cho họ. Con trai tôi
tỏ ra rất vui vì được chơi với hai người đó tận ba ngày, nhìn thằng bé háo hức
lắm.
chấm dứt đợt công tác tôi đến đón cháu ở công viên, nhìn con không
có vẽ phấn khởi lắm khi được đi chơi tôi thấy làm lạ. Đưa cháu về nhà thì cháu
tỏ vẽ rầu rĩ, tôi định đợi tới tối hỏi chuyện thằng bé thì nó ôm lấy tôi bảo là
mẹ đi đâu cho con đi với, con không thích ở với bố và cô Ngọc đâu.
Con
trai tôi kể tiếp là ngày bố đi làm, con ở nhà chơi với cô ấy, hôm trước con chỉ
được ăn mì gói. Đến tối bố về mới nấu cơm ăn, mà cô ấy đánh con khi con ăn chậm
nữa. “Bữa trưa cô ấy nấu cá ngon lắm, con muốn ăn nhưng cô ấy nói mày làm gì có
phúc mà được ăn cá này. Cô ấy chỉ cho con ăn cơm với canh thôi, Cô ấy còn bảo
tại con mà mấy bữa nay cô ấy mệt không được nghĩ ngơi nữa, vừa ăn cô ấy vừa đánh
đầu con đau lắm”.
Nghe con kể mà tôi xót cả ruột, con tôi từ trước tới
giờ tôi chưa nặng lời với nó chứ đừng nói là đánh. Không biết chồng cũ của tôi
có biết gương mặt thật của cô vợ sắp cưới hay không. Nhưng tôi thấy sợ sự giả
tạo của con người xinh đẹp mà đạo đức giả ấy.
Một đứa trẻ có tội tình gì
mà đánh đầu nó, nó có hư hay phạm lỗi gì thì đánh vào tay vào chân nó mà răn đe.
Một đứa trẻ mới 5 tuổi mà bắt nó chứng kiến sự giả tạo như thế tôi sợ rằng con
tôi sẽ bị thương tổn, mất niềm tin vào người khác.
Giờ nằm ôm con mà tôi
xót con lắm, may mà chỉ mới 3 ngày thôi chứ con mà ở với con người ấy cả tuần
chắc tôi không dám đi làm để ở nhà bảo vệ con quá.
Từ giờ tôi sẽ hạn chế
cho con đến nhà bố nó, tôi không muốn con tôi bị tổn thương thêm lần nào nữa.
Nhưng tôi sợ chồng cũ sẽ hiểu lầm là tôi cố ý muốn chia cắt tình cảm bố con. Tôi
có nên nói sự thực với anh ấy để anh ấy chú ý tới con hơn mỗi khi dẫn con về
nhà? Làm như vậy có gây ra xích mích cho hai người họ? Liệu có tốt cho cả 3
người chúng tôi?
0 nhận xét:
Đăng nhận xét