Lúc gặp anh ấy, là lúc em đang hụt hẫng về tình cảm, mặc khác ba em đang bệnh
nhưng tính tình rất khó chịu, không muốn đi bệnh viện. Vì nhà anh ấy cũng không
xa nhà em lắm, nên anh ấy liền tù tù đến nhà em và săn sóc cho ba em rất chu
đáo. Anh ấy cũng nói rõ hoàn cảnh của anh ấy, nên được gia đình em rất quý
mến.
Vợ anh ấy biết được anh ấy quen em, cô ấy đã nhắn nhe tâm tư với em, nài
nỉ em hãy hất hủi anh ấy, để anh ấy quay về với cô ấy. Cô ấy sẽ đến Toà án làm
đơn huỷ đơn ly hôn. Qua tâm tình, em chân tình muốn giúp 2 người hàn gắn mối
quan hệ. Em không hề tiết lộ chuyện vợ anh ấy đã nhắn tin với em (theo đề nghị
của cô ấy).
Em đã đứng giữa để giảng giải cho 2 người về sự hiểu lầm giữa họ.
Anh ấy vẫn nhất mực không bao giờ muốn quay về với vợ, mà muốn bên cạnh em (nếu
so sánh em và vợ anh ấy thì em hơn hẳn vợ anh ấy về mọi mặt, nên sự chọn lựa của
anh ấy lúc này không có gì làm cho em cảm động, mà chỉ cảm thấy không bằng
lòng). Cô ấy nhờ em xin lịch trực để cô ấy chủ động đến họp mặt. Em cũng xin
giúp cô ấy. Trong những lần gặp mặt ấy, họ luôn “quan hệ” với nhau, cô ấy nói
cho em biết như vậy. Em nghĩ, giúp được họ như vậy cũng là tốt rồi.
Nhưng em
lại phát hiện cả 2 người coi em như coi rối của họ: Cô ấy đi nói xấu em và bạn
trai cũ trước đây của em, còn anh ấy thì một mặt đã “quan hệ” lại với cô ấy, mà
vẫn nói lời thương xót với em. Em rất tức giận, cái tôi cá nhân chủ nghĩa của em
nổi lên: Em nói thẳng với cô ấy là từ nay đừng làm phiền em nữa, em cho anh ấy
coi tin nhắn mà cô ấy và em nhắn với nhau. Anh ấy nề em, nói lời yêu em, giải
thích vì không có “quan hệ” hơn 1 năm, nên khi cô ấy chủ động và có cử chỉ ủ ấp
nên anh ấy chẳng thể từ chối.
Anh ấy còn giải thích là vì chưa xác định được
tình cảm của em nên anh ấy mới như thế. Em cả tin, mà cũng vì muốn anh ấy bên
cạnh để trông nom ba em. Nên để mặc cho anh ấy tự quyết định.
Anh ấy nhận
quyết định ly hôn, em và anh ấy chính thức phát triển mối quan hệ. Dự định cuối
năm 2015 sẽ làm đám cưới. Vì em cũng thúc giục, muốn ba em được dự đám cưới của
em trước khi ba em mất. Rồi trước ngày dạm ngõ 1 tuần, ba em đã ra đi mãi
mãi.
Ngày ba mất, gia đình bên anh ấy cũng qua nhà và chuyện trò rất thân mật
với gia đình em về tương lai 2 đứa. Sau khi an táng ba em, trong lòng em cảm
giác lạ lắm. tuồng như tình cảm dành cho anh ấy không hề có “có thể sự ngộ nhận
nôn nóng trong lúc mới chia tay người tình cũ?, có thể sự cần chỗ dựa để thay
thế em lo lắng cho ba em?”. Không còn cảm xúc… Em đã xin quan điểm gia đình để
tạm hoãn chuyện cưới xin lại. Với lý do ba em mới mất nên chưa thể tính tới
chuyện đó.
Thời gian trôi qua, lòng em vẫn vậy, vẫn chẳng thể nào chấp nhận
được tình cảm của anh ấy, dù rằng anh ấy vẫn tốt với em, vẫn lo âu cho em. Em
quyết định nói với anh ấy xúc cảm thật của mình. Nhưng nhận lại, em càng cảm
thấy khó xử hơn gấp trăm lần.
Anh ấy nói đau lòng, tuyệt vọng, rồi nói những
lời giống như sẽ sống trong sự đau lòng đó đến chết nếu xa em, vì tình cảm anh
ấy đã dành trọn cho em. Anh ấy trách em nói khác so với trước đây (lúc hứa hẹn
đám cưới). Giờ trong lòng em rối quá, giống như em đã nỡ làm đổ vỡ tình cảm vợ
chồng họ, vì em nên anh ấy mới không quay lại với vợ. Cũng vì em mà làm mất thời
kì của anh ấy 2 năm đeo đuổi em. Giống như em lợi dụng lòng tốt của anh ấy, anh
ấy đã trông nom, lo lắng cho ba em, giờ ba em mất thì em lại giáo giở.
Thật
sự em không muốn như vậy, nhưng tình cảm của em phải làm sao đây? Nếu sống chung
với nhau mà không có cảm xúc thì sau này sẽ như thế nào? Thậm chí giờ anh ấy nắm
tay em, em cũng không hề muốn, và không hề có xúc cảm. Em có nên tìm gặp vợ anh
ấy, để nói rõ hoàn cảnh hiện tại hay mong cô ấy có thể giúp em và cũng là giúp
cô ấy 1 lần được không?
(Cô ấy vẫn mong chờ anh ấy quay về, trước đây cô ấy
có lỗi). Em mong chương trình tham vấn giúp em. Em xin chân tình cảm ơn.
Chào
em!
Em cảm thấy khó xử khi đứng trước sự kì vọng của bạn trai về tình, hôn
nhân gia đình nhưng em lại không có cảm xúc yêu đương, muốn gắn bó với cậu ấy.
Và em không biết nên quyết định, hành xử sao cho đúng để bớt đi sự dằn vặt nơi
mình và khổ đau nơi bạn trai. Chương trình xin chia sẻ cùng em vấn đề
này.
Cậu ấy đến với em, quan hoài em lúc em yếu đuối nhất, cần che chở nhất,
khi ta vừa trải qua một mối tình, mất niềm tin vào tình ái và khó khăn trong
cuộc sống. Cậu ấy quan tâm, lắng nghe, thấu hiểu tâm tình em và tiếp thêm cho em
hy vọng, nghị lực và em đã ngộ nhận đó là ái tình. Nhưng khi em thực thụ bình
tâm, cân bằng cuộc sống em mới nhận ra đó chỉ là lòng hàm ơn, thương mến với một
người nhà thiết, một người lấp đầy những trống tuếch trong em.
Nhưng sự cảm
kích, lòng hàm ơn và sự không rõ ràng trong tình cảm của em đã khiến bạn trai kì
vọng vào mối quan hệ của hai người. ngày nay sự cân bằng noi em giúp em nhận ra
mình không có tình cảm với cậu ấy nhưng lại nặng gánh ơn tình. nên chi mà em cảm
thấy khó khăn khi đối diện, nói ra sự thực về cảm xúc của mình. Nhưng em không
thể tự lừa dối bản thân, lừa dối bạn trai và cột thế cục hai người bằng những
dối lừa ấy.
Em có nghĩa vụ với quyết định hướng đi cuộc thế, hạnh phúc của em
và bạn trai em cũng như vậy. Trước khi em đến cuộc hôn nhân của họ đã đứng trên
bờ vực vỡ lẽ vậy nên em không có trách nhiệm nếu họ có ly hôn hay không? Cuộc
hôn nhân của bạn trai em và vợ cũ có tiếp kiến hay không đó phụ thuộc vào tình
cảm, mong muốn và nhận định của hai người về mục đích hôn nhân và thực tế cuộc
hôn nhân của họ.
Em cần phải khách quan và lý trí hiểu rằng tình yêu hôn nhân
sẽ chỉ phát triển tốt đẹp bền vững khi nó được xây dựng trên nền móng tình, sự
đồng điệu về tâm hồn, thấu hiểu và cảm thông lẫn nhau. Nó chẳng thể tồn tại khi
ở đó chỉ có lòng hàm ơn, bi cảm. Vậy nên em cần nhận định rõ ràng xúc cảm của
mình để đối diện thẳng thắn và có nghĩa vụ với chúng hơn nữa.
Việc em đưa ra
lý do chính đáng để tạm hõan đám cứơi cũng là điều tốt để em có thời cơ cầu mong
rõ hơn về tình cảm và đưa ra quyết định đúng đắn cho mình. Nếu có thể được hãy
cứ mở lòng mình để không phải tiếc nuôi khi bỏ lỡ một người thực sự yêu thương
mình. Còn nếu em không cảm nhận được thương tình, gắn bó với bạn trai thì em nên
lựa thời điểm để san sẻ cảm xúc, suy nghĩ của em với bạn trai.
Bạn trai em có
thể óan trách em, có thể hận em phụ bạc, lợi dụng tình cảm của mình nhưng chí ít
đó là điều tốt nhất mà em có thể làm cho cả hai. Hãy để anh ấy thấy rằng em trân
trọng tình cảm và hàm ân anh ấy nhưng tình yêu là điều tự nhiên, không thể gượng
ép. Tôi tin rằng sự thẳng thắn, chân tình và hành xử nhất quán nơi em sẽ giúp
bạn trai em thông cảm, thấu hiểu cho em.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét