Vợ chồng tôi được xem là kiểu mẫu hạnh phúc đáng được học tập của khu phố. Chồng 
tôi thành đạt, điển trai còn tôi cũng xinh đẹp và có công việc ổn định. Hai đứa 
con của chúng tôi cũng ngoan ngoãn, học giỏi. Gia đình tôi giàu nhưng tôi được 
cha mẹ nuôi dạy rất khiêm nhượng nên tôi biết trước biết sau, sống không phật 
lòng ai bao giờ. Có được hạnh phúc ngày nay, tôi rất toại nguyện, nhất là ở lứa 
tuổi của tôi, bạn bè gần như toàn ly hôn và ngoại tình thì hạnh phúc của tôi 
thật đáng ghen tỵ.
Chồng tôi làm giám đốc, anh điều hành một công ty 
chuyên về quảng cáo – truyền thông. Thành công bữa nay của anh cũng có đa số nhờ 
công của cô Mai – thư ký của anh. Mai làm với chồng tôi từ khi anh mới khởi 
nghiệp, tận tụy giúp chồng tôi sờ soạng các công việc mà không năn nỉ gì. Cũng 
có nhiều người ác miệng bảo chồng tôi và Mai bắt bồ, tôi cũng có thời đoạn ngờ 
nhưng rồi trước sự áp của Mai, tôi đã gạt cái nghĩ suy ấy qua một bên. Tôi muốn 
tin tưởng.# chồng cũng như muốn để yên cho anh ấy làm ăn. Tôi biết rằng nếu tôi 
ganh quá mức, mọi việc sẽ hỏng bét.
Thế mà mối quan hệ đó cũng đã kéo dài 
được 10 năm, Mai liền tù tù đến nhà tôi ăn cơm và luôn giữ kẽ với chồng tôi. Tôi 
luôn nhìn từng cử chỉ, điệu bộ của Mai để đánh giá mức độ nguy hiểm nhằm tìm 
cách phòng tránh nhưng với sự mẫn cảm của một người đàn bà , tôi biết Mai không 
hề có ý định gì với chồng tôi.
Mai có một cảnh ngộ rất đáng thương. Trước 
khi gặp chồng tôi và làm chung với anh thì Mai đã yêu một người, có bầu nhưng bị 
anh ta từ chối phũ phàng. Thế nên Mai đành phải làm mẹ độc thân. Tôi thấy con 
trai của Mai mấy lần, trộm vía thằng bé rất khôi ngô và thông minh. Nó cũng ngay 
đến nhà tôi chơi cùng hai con gái tôi, tôi cũng ước gì mình có đứa con trai đáng 
yêu như vậy vì cha mẹ chồng tôi rất thích có cháu trai mà tôi giờ lại không thể 
sinh thêm con được nữa.
Có lẽ mọi chuyện cứ thế trôi qua êm đẹp giả dụ 
không có cái buổi tối định mệnh hôm đó. Hôm đó là sinh nhật của chồng tôi. Tôi 
tổ chức ở nhà cho anh. Hôm đó anh mời thêm mấy người bạn thân nữa đến dự, cô thư 
ký và thằng bé con cũng đến. Chồng tôi ham vui nên uống đến mức say khướt. Tàn 
tiệc, tôi thu dọn xong, đưa chồng vào giường nằm rồi ra bê đống quà của chồng 
vào phòng. Lúc đó, gói quà của cô thư ký quá to, phần giấy gói quà lại bị mấy 
đứa con nít cào rách nên tôi ngồi gỡ lớp giấy gói ra định đem đi vứt. Nhưng khi 
vừa tháo ra thì tôi thấy phía trong chi chít chữ. Tò mò, tôi ngồi đọc hết những 
dòng chữ đó thì suýt ngất.
“Anh à!
Thế là cũng tròn 10 năm chúng 
mình đi cùng nhau rồi phải không? Em luôn đứng sau anh để quan sát và trợ giúp 
anh, kể cả việc ưng là người vô hình, kể cả việc bằng lòng cho con em không được 
nhận cha. Nhưng bữa nay, em chẳng thể không cho anh biết sự thật. Con mình cần 
nhận cha vì em không còn ở trên cõi đời này lâu nữa, anh phải có nghĩa vụ với 
con, em biết mấy bữa nay anh buồn nhưng biết làm sao được, em chỉ đi được với 
anh đến đây thôi. Chúc anh sinh nhật vui vẻ, người đàn ông ráo của đời 
em”.
Tôi rụng rời chân tay khi đọc xong những dòng chữ đó bên trong lớp 
gói quà của cô thư ký. thế ra Mai là người phụ nữ đã đến trước tôi, cô ấy còn 
sinh cho chồng tôi đứa con trai. thế mà sao họ lại không lấy nhau? Sao chồng tôi 
lại chọn tôi? Có phải vì nhà tôi giàu hay không?
Tôi ngồi đó, nhìn người 
chồng thành đạt của mình say bí tỉ nằm trên giường mà nước mắt tuôn rơi. Tôi 
biết khi anh tỉnh dậy, gia đình tôi sẽ không còn thăng bình như trước nữa.
 


0 nhận xét:
Đăng nhận xét