Em năm nay 28 độ tuổi, là nhân viên văn phòng tuy vậy lúc này đang trong thời gian nghỉ đẻ tại nhà. thai nhà em được gần 2 tháng tuổi, trộm vía cháu ngoan nên em cũng cảm thấy mình may mắn. tuy nhiên, các tuần trở lại đây, mẹ anh nhà em từ quê lên ở cùng để tiện chăm cháu thì em cảm thấy “thần may mắn” đã loại bỏ em đi mất.
Con quấy khóc mệt 1 thì việc được mẹ ông xã chăm chút thái quá khiến em càng thấy mệt nhọc 10. Mà nguyên do sâu xa khiến con em tương đối khó tính hơn cũng chính bởi sự cổ hủ, lạc hậu trong việc chăm con, chăm cháu của mẹ nhà tôi. việc làm em ao ước duy nhất ngày nay là bà về quê để em được tự do chăm con theo ý của mình.
Vốn em k phải người khéo léo còn mẹ chồng lại là đối tượng tương đối khó tính nên em luôn tích cực tìm phương pháp ngăn cản va chạm với mẹ cũng như gia đình nhà chồng. cho đến khi đẻ con, bà nói em cho cháu về quê để bà tiện chăm 2 mẹ con nhưng bạn gái chồng em lấy nguồn gốc mong muốn để con ở trên này để con được gần cả bố mẹ, hơn nữa ở Hà Nội mọi thứ đều tiện hơn ở quê, lỡ con ốm đau dữ dội sẽ đỡ lo hơn. Thế là bà bỏ hoàn toàn việc nhà lại cho bố chồng, lên Hà Nội chăm con dâu.
Từ khi mẹ nhà tôi lên chăm và khăng khăng em phải chăm con theo rất nhiều cụ ngày xưa, em nghe thế nào bà cũng không đồng ý. Em không được uống nước lọc mà phải uống nước lá cây, không nên ăn uống đồ lạnh, cái gì cũng phải đợi hâm nóng mới được sử dụng. triệt để tháng ở cữ tuy vậy vẫn phải mặc quần áo dài, nhét bông tai, ăn uống kiêng cữ đồ dính dầu mỡ qua sợ con sẽ đau dữ dội bụng.
sau đây khi sinh em bị sót rau, hay sau đó là chuỗi những ngày triền miên chỉ thịt luộc, trứng luộc, rau ngót luộc. xem đến khi sạch tinh rau bà vẫn chỉ cho em ăn bởi vì đấy thứ để cho rằng chắc chắn. chấm dứt chuỗi đồ luộc, lại tới ́một vài ngày chiến đấu với cháo móng giò, em ăn tới phát ngán hoặc nói với mẹ rằng con lây tham khảo trước khi sinh rằng ko cần có tránh hoặc ăn quá nhiều móng giò, bởi nó k thần kỳ như rất nhiều cụ nói thì bà sửng cồ: Chị mới đẻ bắt đầu, kiêng kị thì được cho chị, thầy thuốc cũng chẳng bởi được tôi đã nuôi 3 đứa con hoặc chăm 4 đứa cháu.
nhưng đó chưa phải là hoàn toàn, đỉnh điểm của thói chăm con cháu thái quá của bà đó là đêm nào bà cũng bắt em dậy xem con ti. Bà hẹn đồng hồ, cứ 3 giờ sáng là sang phòng đánh thức cả mẹ lẫn con dậy để lục đục ăn đêm. Thằng bé đang ngủ ngon chứa đánh thức thì cáu gắt, khóc mãi k thôi. Mỗi lần cuối cùng, bà kêu em nhét ti vào đường miệng để con nín. Lúc sau đây thằng bé nín thì bà nói: “Đấy, không đánh thức nó dậy chứa phải nó đi ngủ với cái bụng đói ko, khổ thân cháu của bà.” một vài bạn có biết noi mun o than duong vat
ông xã em biết em không thoải mái, đồng thời cứ đêm con khóc anh cũng ko ngủ ngon được, sáng nào dậy đi tuân thủ cũng gà gật đến tội. Anh nói chuyện với mẹ liền bị bà lấy ngay triết lý: “Đàn ông đàn ang biết gì chuyện chăm trẻ con. Anh chị mà không làm tôi, rồi sẽ hình thành thiệt trăm bề. Tôi cũng bằng thương con thương cháu, anh chị thương cháu tôi thì cứ để im đấy tôi chăm, rồi nó khắc ngoan vô cùng lớn phổng phao như một số anh chị nó.”
cách đây 2 hôm, bố ông xã gọi lên nói mắc ốm, 2 bạn gái anh xã em ngỏ ham muốn bà về quê chăm bố tuy thế bà bảo đã liên hệ xem chị em ở nhà qua chăm bố, bà k cần về. thật sự lúc này thai nhi đã được 3 tháng, trộm vía đã quen nếp ăn nếp ngủ nên tương đối ngoan, vợ anh xã em cũng ham muốn bà về quê chăm bố nhà tôi tuy nhiên đã nói gần nói xa mà bà đặc biệt định không ý muốn về.
Phận tuân dâu em cũng ko dám tỏ ra gay gắt bởi vì sợ sẽ làm phật ý bà thì to chuyện, tuy thế nếu cứ thế này ai cũng hoang mang, mà người vợ anh xã em cũng mong muốn bà về quê để có khả năng sống thoải mái hơn. Em phải mở lời với bà ra sao đây những chị ơi, hiện thực em tương đối khó nghĩ quá, xin một vài chị hãy cho em lời khuyên.


0 nhận xét:
Đăng nhận xét