Tôi cưới chồng mới được 2 năm, sinh con mới được 4 tháng thì biết tin chồng cặp 
bồ . Bồ chồng tôi rất trẻ và điều đáng nói là anh say cô ta như điếu đổ. Tôi dọa 
ly hôn mấy lần, anh cắt đứt được mấy tuần rồi lại ngựa quen đường cũ. Anh bỏ bê 
vợ con, đi tít mít với cô bồ. Tôi một tay ôm con, một tay làm việc nhà, đêm nằm 
ôm con nước mắt đằm đìa. Hận chồng, hận cô bồ của anh mà không biết làm cách nào 
để trả thù.
Tôi trước kia làm nhân viên thiết kế nhưng sau khi mang bầu, 
sức khỏe không đảm bảo nên nghỉ hẳn. Chồng tôi lăng nhăng nhưng được cái rất 
thoáng trong tiêu. Anh kiếm được tiền và giao hết cho tôi quản lý. Từ ngày anh 
có bồ, tôi không biết số lương anh đưa tôi có đủ không vì lương của anh biến 
động hàng tháng do có thêm tiền hoa hồng trong việc kinh doanh nữa.
Chồng 
tôi vẫn về nhà, vẫn chăm vợ chăm con nhưng khi nghe tôi đề cập đến chuyện chia 
tay cô bồ để về với vợ con thì anh cứ lần lữa, tìm hết lý do này đến lý do khác 
để trì hoãn. Khi thì anh bảo cô ta ốm, khi thì bảo mẹ cô ta mất, anh cần ở bên 
để an ủi. Tôi bận con nhỏ, lại đang phụ thuộc chồng về kinh tế nên không muốn ly 
hôn. Tôi nghĩ chồng tôi tê mê cô ta rồi, giờ phải nghiên cứu tình hình rồi đưa 
ra kế hoạch tác chiến hợp lý.
Tôi nhờ cô bạn thân theo dõi tăm tích của 
cô bồ nhí, nghe bảo cô ta còn rất trẻ và tham tiền. Nhưng chả hiểu sao đến lượt 
chồng tôi thì cô ta say anh như điếu đổ, không chịu dứt ra. Tôi nhờ bạn tôi tìm 
hiểu rồi lấy số điện thoại của cô ta, xong đâu đấy, tôi hẹn gặp cô ta ở quán cà 
phê.
Cô ta đến gặp tôi với bộ dạng kênh kiệu. Cô ta biết chồng tôi đang 
đê mê cô ta nên cô ta lên mặt. Tôi nhẹ nhàng bảo:
– Em biết chị là ai rồi 
chứ? Chị muốn em rời xa chồng chị.
– Ơ chị hay nhỉ, tại anh ấy cứ bám lấy 
em đấy chứ? Mà chị xấu thế kia, chồng chị bỏ chị là phải, trách gì em?
– 
Cứ xem là thế đi, nhưng thôi, dù sao chồng chị cũng sắp phá sản rồi, em mà cứ 
bám lấy thì em chết thôi.
– Thôi chị đừng lừa em, anh Nam kinh tế vững 
lắm, chị tưởng em tin chị ư? Thôi em không có thời kì dành cho chị 
đâu.
Nói rồi cô ta đi thẳng. Tôi can dự với một người bạn, nhờ làm một 
cái thẻ tín dụng giả mang tên chồng tôi rồi tráo cái thẻ thật của anh. Tôi biết 
cô ta thường xuyên đi mua sắm băng cái thẻ đấy nên muốn lừa cô ta một 
vố.
Đúng như dự đoán của tôi. Hôm đó bạn tôi đi trinh sát về, vừa về đến 
nơi nó đã cười ha hả kể:
– Hài lắm mày ạ, khi con nhóc đó mang một tá đồ 
hiệu ra quầy thanh toán thì nhân viên thu ngân bảo là thẻ giả, nó phải mang trả 
lại hết đồ. Thằng chồng mày được phen méo mặt, còn cô bồ nhí của chồng mày thì 
bỏ đi, một mực không chịu lên xe.
Tôi cười ha hả, cầm đợi kết quả. Y như 
dự đoán của tôi, chỉ 2 ngày sau chồng tôi về nhà với khuân mặt thiểu não. té ra 
sau cái vụ thẻ giả, cô ta tin rằng chồng tôi sắp vỡ nợ thật nên bỏ đi kiếm mối 
khác. Tôi đắc ý lắm, giờ tôi chỉ có việc chấn chỉnh lại ông chồng hư đốn này và 
làm đẹp mà thôi, không còn nỗi lo thấp thỏm phải ứng phó như thế nào với bồ nhí 
của chồng nữa.
 


0 nhận xét:
Đăng nhận xét