Phải chăng hi sinh trong tình yêu không mấy ai muốn, đó là những người
không phải yêu thật sự. Hi sinh, nhường nhịn, chịu đựng, quan hoài, nghĩ
đến ngày mai cho nhau, hết lòng vì một người, thì đó thật sự mới là
đang yêu.
Gần như tình cảm này ngày một lớn trong tôi. Đối với
anh, trân trọng và biết làm đầy tình cảm của chúng ta, không dư thừa
hay thiếu gì cả. Đối với tôi, quan hoài anh, là động lực giúp anh
trưởng thành trong mọi việc. Cả hai đều biết chăm chút cho nhau, điều
quan trọng chúng tôi nên làm. Lao đầu làm việc, bỏ tất cả những ngoài
tai bên ngoài vì lo cho ngày mai hai đứa.
Anh biết không, nơi làm
việc của anh có biết bao lăm cô gái để ý anh đó? Em cũng như thế,
nhưng mà em chẳng quan hoài họ. Có phải là em ghen không? Mỗi lần anh
đi, em cứ lo sợ thế này thế kia, rồi tưởng tượng và dặn lòng sẽ
không có chuyện gì đâu. Em khó chịu lắm, muốn nắm chặt tay anh lại và
bảo "Em ghen, em không thích anh gần gũi với họ đâu".
Này anh ơi,
em ích kỷ lắm đó, em không muốn mất anh, và anh mãi là của em. Ai yêu
thật sự mà chẳng vậy hả anh? Nhưng mà, hi sinh cho nhau, cũng không cần
phải làm việc nhiều, nhé người em yêu? Em chỉ cần chúng mình yêu
thương nhau, mặc dù cãi nhau đó, nhưng đừng nói chia tay nhau. Khó lắm
mới tìm được nhau, mấy ai biết được người tiếp theo có phải là em,
hay sẽ là người mới? Vậy nên, cãi nhau thì cãi nhau, nói xong hết rồi
chúng ta đi ăn, đi hẹn hò đủ các kiểu.
Anh à, cảm xúc của nhau
không cần phải giấu đâu. Anh buồn thì em an ủi, anh chán thì em sẽ làm
anh cười, cần gì em sẽ làm mọi thứ được chứ? Thế, người yêu của em,
đồng ý chứ? Đồng ý rồi thì đừng nói hai chữ "chia tay" đó. Không thì
em sẽ đau lòng vì anh mất.


0 nhận xét:
Đăng nhận xét