Em à, khi đọc được những dòng tâm can của anh lúc đó em đã ở thật xa anh rồi, có
thể em đã tìm được người chồng no ấm để lo lắng và chăm chút em, đặc biệt là lo
cho gia đình em nữa. Thời gian trôi qua thật nhanh phải không em, đã hơn bốn năm
rồi, yêu em thật sự anh rất hạnh phúc, trong thâm tâm từng nghĩ không có gì chia
cách đôi ta. Tại anh nghèo nên gia đình em không chấp nhận, cưới em rồi làm sao
lo cho em và cả gia đình em nữa. thời kì đầu em cũng cùng anh vượt qua khó khăn
này, nhưng vì sao em lại đầu hàng với nghịch cảnh để rồi buông tay anh, đúng là
lý trí của em mạnh hơn con tim em. Nó giúp em thoát khỏi anh để tìm được một
tương lai tươi sáng và đầy tiền nong.
Từ ngày em quyết định rời xa, kỷ niệm
về em cứ bám theo anh mãi, phải nói là quá nhiều, vui có, buồn có. Anh muốn quên
nó đi nhưng sao chẳng thể quên được, dẫu biết rằng thời kì rồi sẽ chữa lành mọi
vết thương lòng. Giờ ngồi trong cơ quan một mình (bữa nay anh lại ở cơ quan làm
thêm), đối diện với anh là nơi em từng ngồi làm việc, những thử thách công việc
anh và em trải đời qua, những buổi làm thêm giờ tận khuya, những buổi nấu bếp ở
nhà công vụ của cơ quan em còn nhớ không? Một lần gặp áp lực trong công việc,
khi thuyết minh với lãnh đạo em từng nói với anh: “Run bần bật”, lúc đó anh cũng
gặp nhiều sức ép lắm mà không dám nói ra vì sợ em lo lắng.
Những buổi anh và
em đi bộ ở công viên, chúng ta đã nói rất nhiều về mai sau, trong đó nghĩ đến
trường hợp lỡ sau này hai đứa chia tay lúc đó có coi nhau là bạn không, hoặc hai
người xa lạ? Anh từng nói anh rất khác với người ta, nếu sau này chúng ta không
thành vợ chồng thì lúc nào cũng coi em như một kỷ niệm đẹp và không trách hờn em
đâu. Giờ ngồi một mình nếm trải cảm giác đơn chiếc, anh vô cùng hụt hẫng, đúng
là khi viết ra những dòng tâm tình này anh đang trách hờn em đó (điều anh đã hứa
trước đây nếu xảy ra chuyện gì đi nữa anh cũng không hờn trách em).
Giờ thật
sự anh đã mất em thật rồi, đó là sự thật anh phải bằng lòng, nhưng trên đời này
tiền là quan yếu, phải nói là rất quan yếu. Thực ra, có những thứ không bao giờ
mua được bằng tiền nong đâu em, đó là tình ái anh dành cho em đó. Anh muốn hận
em lắm nhưng thật sự làm không được. Chúc em hạnh phúc.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét