Gia đình vợ vốn phức tạp, mấy anh chị em đều không có công ăn việc làm, đã thế
lại mê cờ bạc, lô đề.
Chị gái của vợ đã có 3 đứa con, nhưng hai vợ chồng đều
không có công ăn việc làm ổn định, sống nhờ vào sự may rủi của những trò đỏ đen.
Năm ngoái, do quá ham mê lô đề, cờ bạc, vợ chồng anh chị ấy đã bán cả nhà để
chơi, sau đó anh chồng bỏ đi đâu không rõ, chị gái vợ ở nhà một mình đi thuê nhà
và nuôi 3 đứa con.
Vợ ngay lấy tiền của tôi làm ra mang cho chị gái và
nuôi các cháu ăn học, tính ra mỗi tháng cũng 6-7 triệu đồng. Tôi rất khó chịu,
nhưng cũng không trách cô ấy được, bởi cũng chỉ vì thương chị gái nên cô ấy mới
làm được.
Đặt vào địa vị của tôi, nếu anh chị em của tôi rơi vào tình
cảnh như vậy, chắc tôi cũng sẽ phải hành động giống cô ấy thôi.
Nhưng quá
đáng hơn là, cô ấy tự ý lấy 500 triệu tiền của tôi làm ra để đi mua nhà cho chị
gái và các cháu ở, ngôi nhà đứng tên chị gái vợ và cô ấy, không có bóng dáng của
tôi.
Trong khi vợ tôi thất nghiệp ở nhà chăm con 3 năm nay, đến tiền ăn
hàng ngày tôi vẫn phải lo cho cô ấy tiêu thì cô ấy tự tiện lấy tiền tài tôi đi
cho chị gái mình mà không hỏi tôi một câu nào.
Khi tôi có việc hỏi về
khoản tiền đó thì cô ấy mới ngắc ngứ rồi khai thật là đã dùng tiền để mua nhà
cho chị gái. Cô ấy nói tôi thông cảm vì quá thương chị và các cháu nên mới làm
như vậy.
Với tôi, số tiền đó không phải là quá lớn, nhưng nó là sự ráng,
là mô hôi, công sức của tôi bỏ ra. Ít ra cô ấy dùng nó vào việc gì cũng phải cho
tôi được biết và phải có sự đồng ý của tôi chứ không phải mọi việc đoạn rồi mới
thích mình đã không hành động đúng.
Cô ấy nói, nếu cần thiết thì sẽ
chuyển tên ngôi nhà ấy đứng tên hai vợ chồng tôi, coi như mua cho chị gái ở sau
này lấy lại.
Tôi không biết có nên làm vậy hay không. Vì 500 triệu chứ
đâu phải 5 triệu mà dễ dàng cho như vậy.


0 nhận xét:
Đăng nhận xét