Tôi kém chồng 1 tuổi, chúng tôi cưới nhau được 6 năm, nhà chồng có 2 con trai,
chồng tôi là con thứ 2, trên là anh trai chồng đã có gia đình và sinh được một
trai, một gái.
Cưới chồng xong được hơn 4 tháng tôi mới mang bầu, khi
biết tôi mang bầu con gái, cha mẹ chồng đã không chấp nhận, nhưng vì là con đầu
nên không quá nặng nề chuyện trai gái. Dù vậy tôi cũng cảm thấy tủi hờn, tủi cho
con mình, vì ông bà lúc nào cũng cho rằng con trai, cháu trai mới là con cháu
nhà mình, còn con gái là con cái nhà người ta.
Đến đứa thứ 2, khi biết
tôi mang bầu, mẹ chồng lúc nào cũng tỏ thái độ lo lắng, luôn hỏi tôi thân lần
này có gì khác với lần bầu trước, rồi nhờ người coi xét xem con tôi sinh ra là
gái hay trai.
Bà còn nói tôi đi thử máu để xem gái hay trai, nếu gái thì bỏ
đi, nhưng tôi không đồng ý, tôi nghĩ con nào cũng là con, miễn sinh ra khỏe
mạnh, thông minh là tốt rồi.
Khi bầu được hơn 3 tháng, tôi đi siêu thanh
về, bác sĩ nói là con gái, tôi cũng thông tin với chồng và cha mẹ chồng. Ông bà
tỏ thái độ ra mặt và đi đâu cũng nói rằng tôi không biết đẻ, bố chồng tôi còn
nói sinh được hai đứa con gái thì đừng bằng đừng sinh, nuôi cho tốn công tốn sức
sau này nó đi lấy chồng mất.
Từ khi biết tôi mang bầu con gái, cha mẹ chồng
cũng chẳng thèm hỏi han đến tôi, hỏi han đến cái thai trong bụng hay đứa bé gái
trước tiên của vợ chồng tôi.
Vợ chồng tôi sống cách nhà ba má chồng chỉ
hơn 20 km, cuối tuần chồng hay đưa cả nhà về nhà ông bà chơi, ăn uống. Nhưng từ
khi biết tôi mang bầu con gái, mỗi lần về hỏi ông bà chẳng buồn đáp lời, không
chỉ với riêng tôi, với cả con gái đầu của tôi ông bà cũng không thích, bộc trực
quát tháo cháu.
Mẹ chồng còn thậm thọt gì đó với chồng tôi, tôi chẳng
nghe được nhiều, chỉ bập bõm câu được câu chăng, tôi có cảm giác mẹ chồng đang
muốn anh đi kiếm con trai bên ngoài để sau này có người lối dõi.
Những
tháng cuối của thai kỳ, thân thể mỏi mệt, ý thức uể oải. Tôi cảm thấy buồn,
thương mình và thương những đứa con tôi sinh ra, chúngchẳng có tội tình gì mà vì
sao lại không được chào đón, không được coi trọng khi sinh ra trên đời
này.
Tôi giận cha mẹ chồng tôi khôn cùng, và giận những suy nghĩ hủ lậu
về trọng nam khinh nữ làm khổ những bà mẹ và những đứa con gái trên đời này.


0 nhận xét:
Đăng nhận xét