Bạn là người quá yêu người khác nên dễ bị lụy tình, để thay đổi, hãy học cách
yêu bản thân và độc lập, mạnh mẽ hơn. Muốn tìm đến hạnh phúc thì bạn phải là
người độc lập và tự chủ trước. Nếu được như vậy, bạn vẫn còn nhiều cơ hội gặp
được tình nhân tốt hơn, hiệp với mình hơn. Chỉ khi nào bạn có được sự tự tín vào
bản thân, chín chắn, trưởng thành, làm chủ được cuộc sống của mình thì lúc ấy
bạn mới có thể làm chủ được trái tim của người khác. Chỉ khi nào gặp một người
con trai bạn hoàn toàn tin tưởng, biết anh ấy thương yêu bạn, có nhiều điểm tốt
để hy vọng sẽ cùng bạn đi suốt cuộc thế, đó mới là ái tình thực sự. Hãy hiểu đâu
là tình ái đâu là sự lệ thuộc về tình cảm. đàn bà hạnh phúc hơn nhau ở nhận
thức. Phải luôn nạm tìm là mục đích động lực để ráng hoàn thiện bản thân mình
hơn mỗi ngày, đừng hoang toàng thời gian tự làm đau mình, đừng gồng mình lên để
sống không theo ý muốn của mình.
Phụ nữ nhất quyết phải hiểu chuyện đã
qua hãy để nó qua đi, nhất định phải buông bỏ. Khi không thể quyết định, thì hãy
để thời gian quyết định giúp bản thân mình. Nếu vẫn không thể quyết định, thì cứ
làm đã rồi tính sau. Thà phạm sai trái, chứ đừng để lại nhớ tiếc! Cho dù không
ai thương mình, cũng phải hải quan bản thân mình. Nếu mất đi quơ cũng đừng bao
giờ đánh mất nụ cười của mình. Thái độ tạo nên cuộc sống của người đàn
bà.
Những người khôn ngoan thường quyến luyến những gì qua rồi chẳng thể
mua lại được, còn những cái gì không đích thực sâu sắc, không thuộc về mình hà
cớ gì phải tiếc?
Người đàn ông có thể mưa mây cùng bạn suốt đêm, chưa
chắc đã có thể nắm tay bạn đi suốt đời.
Hãy độc lập và biết rõ bản thân
mình muốn gì, đừng lãng phí thời gian mà nhìn về phía sau, điều gì đã qua nghĩa
là đã chấm dứt, thay vì tốn thời kì ngồi luyến tiếc nó hay đặt ra cả ngàn suy
nghĩ "giá", hãy tìm ra động lực nối bước về phía trước, và tuyệt đối không bao
giờ được phép lặp lại những sai trái của ngày cũ. Phụ nữ có hai lựa chọn sau một
sai trái, một là cứ tiếp tục sai lầm hay biến sai trái thành điều đúng đắn nhất.
Một cuộc sống không sợ phạm sai lần không chỉ đáng vinh danh hơn, mà còn hữu
dụng hơn một cuộc sống chẳng làm gì cả. Bạn liệu có đủ gan dạ để sống một cuộc
sống đúng với bản thân mình, chứ không phải là cuộc sống mà những người khác
trông mong ở bạn? Bạn sẵn sàng đánh đổi sự thực và con người thật của mình để
che mắt trần gian?.
sự thật thường là phũ phàng nên chẳng ai dám đối
diện, nhất là với những mặt trái hay khiếm khuyết của mình.Là nữ giới thì phải
sống một cách thoải mái, sống thật với bản thân mình. Việc hợp hay không trong
mắt bọn người dưng kia, bạn quan hoài làm gì? Nếu không giải tỏa được thì đừng
mang cục tức đó vào làm gì, họ có miệng họ nói, nghe hay không là do tai mình,
bạn nhọc lòng làm gì, thế gian này cả tỷ người chứ đâu phải chỉ có mình bạn,
đúng không?
Là Phụ nữ đừng có ngu như heo, cố tỉnh táo mà yêu. Con gái có
giá trị của riêng mình, đừng yêu người hào nhoáng ngoài mặt mà nội tâm trống
toác. Bạn muốn người khác đến với mình và yêu mến mình vì chính những điều mình
có hay vì những điều mà người khác muốn?
Người con gái quan yếu nhất là
vẻ đẹp tâm hồn, vì đó là bản tính của người con gái. Người con gái nào không có
vẻ đẹp tâm hồn thì khác gì mất bản tính. Khi một vật thể gì mất thực chất thì
trở thành vô bổ.
Là con gái tốt nhất là bớt ảo mộng, trong tất các
mối quan hệ càng ảo mộng càng đau, tin không? Thay vì ảo tưởng hãy làm cho mình
trở nên đáng yêu hơn.
Không khó khăn khó nhọc, không có sự trưởng thành.
nữ giới hơn nhau ở sự trải đời, càng hiểu biết nhiều càng có khí thái, càng mạnh
mẽ càng có cốt cách!
Hãy hiểu không có cuộc gặp gỡ nào trên cõi trần này
là tình cờ cả, tất đi tắt thở nhau đều có một lý do. Chỉ là lướt mệnh chung nhau
hà cớ gì cứ phải tự làm mình đau lòng?
Không phải là do bản thân chưa đủ
tốt mà do chưa có đủ duyên để gặp người thực thụ dành cho mình. dương thế này
3/4 là nước mắt vậy 1/4 còn lại là gì? Đừng có than đàn ông tốt ngoài kia chết
hết rồi, có trách hãy trách bản thân mình không đủ hấp dẫn để nảy sinh tình với
người ta, không đủ tốt để bước vào cuộc thế của người ta. Cuộc sống này có bao
giờ công bằng?
Có những điều bạn học được ở trường nhưng cũng có những
điều chỉ có cuộc sống mới dạy được cho bạn, đừng khóc khi nó chấm dứt, mà hãy
mỉm cười vì nó đã xảy ra. hãy nhận thức được rằng có khổ cực mới có hạnh phúc,
nếu bạn sợ khổ đau khác gì bạn sợ hạnh phúc?
Hãy trọng nhận thức của mình
hơn là giấu để làm vừa lòng người khác, bạn sống cuộc thế bạn hay sống theo một
cái chuẩn mực đạo đức mà người khác đưa ra?
Bớt mộng tưởng và than thở
đi, chẳng thể mãi đứng ở một chỗ và đợi một điều gì đó đổi thay cuộc sống của
mình cả đâu. thỉnh thoảng chính bạn phải là người đi tìm. thế cục sẽ chỉ đem lại
cho bạn những nỗi đau thôi. bổn phận của bạn là kiến tạo niềm vui. Nếu bạn dành
cả đời để đợi cơn bão, bạn sẽ chẳng bao giờ được tận hưởng ánh sáng màng tang.
Hạnh phúc không có nghĩa mọi thứ đều hoàn hảo. Nó có nghĩa bạn đã quyết định sẽ
hi vọng như thế nào trước những nghịch cảnh. Sở dĩ bạn đau khổ là do đeo đuổi
những thứ sai trái. Mỗi một vết thương đều là một sự trưởng thành. nữ giới hạnh
phúc hơn nhau là ở sự từng trải. Muốn không hối hận về sau thì đừng bo bo về
cách nghĩ của mình. Đừng cỡ sự thương hại hàng ngày để tạm quên đi nỗi buồn hàng
đêm nữa. Được gì?
Nếu thế cuộc như một bức tranh, thì tự thân mỗi người
chúng ta là một họa sĩ. Có những người vẽ rất đẹp, đối với họ bức tranh đó rất
tuyệt. Nhưng trong mắt người khác thì nó luôn không hoàn hảo, nhưng dù thế nào
đi nữa thì bức tranh ấy vẫn có nét đẹp riêng mà chỉ có người họa sĩ ấy nhìn ra,
còn tội thì lại được nhìn ra bởi người khác, có chăng là mỗi người chúng ta
thường hay mê hoặc mình một cách hoàn hảo hay lại giỏi giấu giếm những tội. Một
nét vẽ lỗi trong bức tranh không thể xóa bỏ được nó chỉ được khỏa lấp lên bởi
một nét vẽ khác. Nét vẽ lỗi ấy cũng giống như những lầm lỗi trong kí vãng, ta
chẳng thể quay ngược thời gian để sửa sang những sai trái ấy, nhưng chúng ta có
thể cầm hoàn thiện chính mình hơn trong ngày mai. Nhưng nếu không có nét vẽ lỗi
ấy thì sẽ không có một nét vẽ nối - lấp khác, cũng giống như sự nối tiếp của
những thất bại và lầm lỗi trong kí vãng là một sự trưởng thành và khôn ngoan hơn
trong tương lai. Đúng vậy, vốn chẳng có thứ gì là hoàn hảo cả, nhưng mỗi người
đều có một nét đẹp riêng, hãy luôn là chính mình, đừng vì những lời gièm chê
trách của người khác mà chúng ta phải cố kỉnh làm ưng ý họ. Hãy ưng ý sự không
hoàn hảo ấy như một phần của bức tranh, chấp thuận tức là không phán xét, và hãy
làm cho nét vẽ lỗi ấy trở nên đặc biệt hơn, vì chẳng ai thích giữ nguyên một nét
vẽ xấu như thế trong một bức tranh của mình cả.


0 nhận xét:
Đăng nhận xét