Như hiểu lòng tôi, tên bạn tri kỉ của tôi đã giới thiệu cho tôi một em rau sạch
để bù đắp cho khoảng trống bị thiếu hụt đi. Và tôi, theo bản năng đã chẳng hề từ
chối. Tôi nghĩ đơn giản, người ta ăn vụng liền tù tù còn được, tôi ăn vụng một
hai lần thì chết làm sao được. Mà đàn ông, ai chưa từng thử của lạ thì kém cỏi
lắm – lời của tên bạn tôi là như thế. Tôi đã làm phản em từ ngày ấy…
Chỉ
có điều, từ ngày tôi có em rau, em lại về nhà sớm, cơm nước thu vén. Tối đến, em
còn chủ động chuyện chăn gối. Nhưng hỡi ơi, có bao lăm của nả, sức lực tôi dồn
cho em rau hết rồi thì lấy đâu ra cho em nữa. Thấy em thay đổi, tôi cũng mừng
lắm, tôi muốn dứt bỏ em rau nhưng nó cứ như chất gây nghiệm vậy.
Cho tới
một ngày…
Chuyện vụng của tôi bị vỡ lở, tôi bị em “túm sống” tại hiện trường
gây án. Em rau mặt tái ngắt, chắp tay xin em đừng động vào người cô ta. Em chỉ
nhìn tôi cười khẩy:
– Đêm nay em có bất thần muốn tặng anh đấy! Về sớm
nhé!
Dứt lời, em bước ra ngoài. Hành động của em càng khiến tôi sợ hãi hơn.
Thà em cứ mắng chửi, la hét tôi còn thấy đỡ lo âu.
Run rẩy bước vào nhà,
tôi thấy em đã ngồi đó đợi sẵn bên mâm cơm, toàn những món ăn tôi thích. Sự lo
sợ của tôi cũng khi đó thuyên giảm mà càng tăng lên theo cấp số nhân. Vừa bước
vào phòng ngủ, tôi bàng hoàng tột cùng, nó được em trang trí, bày biện chẳng
khác gì phòng tân hôn cả. Em diện chiếc váy ngủ quyến rũ đó khiến tôi lần thần.
hoá ra em vẫn còn đẹp lắm. Và đêm trước nhất sau khi bị “túm sống” ở nhà nghỉ
ấy, em đã đưa tôi lên thiên đường. Nhưng sang hôm sau…
Tôi nở nụ cười
quay sang bên cạnh để chào buổi sang em thì bàng hoàng khi không thấy em đâu,
trên gối chỉ có đơn xin ly hôn mà thôi. Mặt tôi tái mét, kêu gào tên em nhưng
không thấy em đáp. Điện thoại có tin nhắn đến, tôi đọc mà chỉ biết dập đầu hối:
“Đêm qua, em phát hiện ra anh không còn làm em ưng như trước nữa, em không còn
hạnh phúc khi bên anh, được anh yêu thương. Nên chúng ta chia tay! Anh xứng đáng
với cô ta nhiều hơn là với em. Và em cũng nhận ra, em xứng đáng với nhiều điều
tốt đẹp hơn những thứ anh đã cho em. Còn nữa, tài sản trong nhà đa số đều đứng
tên em, vì em mua chúng mà. Nên anh liệu tìm nhà mới mà sinh sống chờ ngày tòa
gọi đi nhé!”
0 nhận xét:
Đăng nhận xét